Tâm sự của người đàn bà có cuộc hôn nhân bất hạnh nhưng không thể ly hôn
A
A
Cập nhập tin tức sự kiện, phản ánh đầy đủ chuyển động kinh tế, xã hội Việt Nam, thế giới trong 24h qua.
Lấy nhầm chồng không khổ bằng việc biết rằng chồng mình tệ bạc mà vẫn không thể buông tay. Giá mà có thể dứt áo ra đi, chọn cho mình một con đường tự do không có bóng dáng người chồng. Nhưng còn đứa con sắp sinh đang chờ ngày chào đời trong bụng của tôi? Muốn buông bỏ nhưng lại không biết những ngày sắp đến của mình sẽ ra sao khi sắp ở vào giai đoạn khổ sở nhất của cuộc đời.
Tôi lớn lên trong tình thương của ông bà ngoại. Tôi không biết mặt cha mẹ mình. Tôi chỉ nghe ông bà kể lại rằng ba mẹ tôi mất sớm trong vụ tai nạn giao thông khi tôi tròn tuổi. Ông bà tôi già nhưng phải làm lụng cực nhọc để nuôi tôi ăn học, để tôi lớn lên bớt mặc cảm. Tôi đã từng ao ước có một mái nhà đủ cha đủ mẹ. Chỉ những ai mồ côi mới thấm thía nỗi cô đơn khi thiếu vắng đi tình thương cha mẹ.
Chính vì có tuổi thơ như vậy nên tôi tự dặn lòng mình rằng bất kể sau này cuộc sống có tệ hại ra sao tôi vẫn phải cho con mình có được niềm hạnh phúc có cha có mẹ. Ông bà tôi mất, tôi không còn người thân nào bên cạnh. Rồi tôi quen biết anh. Anh làm nghề sửa xe gần nhà. Tôi thương cái tính hiền lành, chịu khó của anh. Rồi chúng tôi thành vợ thành chồng với một lễ cưới rất đơn giản. Anh trở thành người thân duy nhất, là điểm tựa duy nhất của tôi trên đời.
Tôi không cần một cuộc sống quá giàu. Chỉ cần vợ chồng được bình yên ở bên nhau, vui buồn sướng khổ cùng nhau san sẻ là đủ. Tôi ngỡ ông trời đã bù đắp một người đàn ông tử tế khi tôi đã chịu nhiều thiệt thòi. Hạnh phúc viên mãn khi tôi thai nghén đứa con đầu lòng. Nhưng oái ăm thay, khi tôi bụng to vượt mặt cũng chính là lúc tôi phát hiện chồng mình ngoại tình. Ngoài tình nhân anh ta lại còn hay tìm đến với những mối tình một đêm.
Tôi đã không đứng vững khi tận mắt chứng kiến cảnh chồng ôm ấp gái. Cay đắng đến nỗi nước mắt như bị trào ngược vào lòng không khóc nổi. Tôi quỵ xuống sàn nhà, phải cả tiếng sau mới kịp trấn tỉnh. Chồng tôi cũng hốt hoảng khi thấy tôi như vậy. Anh ta thề thốt, hứa hẹn sẽ thay đổi. Chỉ cần tôi giữ sức khỏe để sinh con. Nhưng tôi đâu biết lời hứa của đàn ông chỉ như mây bay. Đàn ông ngoại tình được một lần sẽ có lần hai. "Ngựa quen đường cũ", yên ổn được vài ba bữa anh ta lại tìm đến nhân tình. Tôi đau khổ đến mức chỉ muốn gom đồ đạc và rời khỏi nhà.
Giá như tôi chỉ có một mình thì việc buông bỏ dễ dàng biết bao. Thế nhưng đứa con sắp chào đời ngày đêm vẫn đạp trong bụng. Tôi sắp sinh, tiền bạc không có, người thân càng không nếu ra đi thì biết dựa vào ai trong lúc sinh nở. Tôi nhớ lại tuổi thơ thiếu vắng tình thương cha mẹ của mình. Tôi sợ con mình lớn lên cũng như thế. Sẽ mang trong mình sự mặc cảm thiếu thốn tình thương không có gì bù đắp nổi.
Chồng tôi biết tôi không thể ra đi nên ngang nhiên công khai đi với nhân tình. Tôi cắn răng chịu đựng. Đã có lúc tôi nghĩ quẩn, bế tắc muốn giải thoát cho chính mình nhưng mầm sống trong bụng cựa quậy đã níu giữ tôi lại. Càng gần đến ngày sinh nở tôi càng thấy bế tắc. Tôi phải làm gì đây để thoát khỏi tình cảnh tệ hại của mình?
Vì đứa con trong bụng tôi không thể dứt bỏ người chồng tệ bạc - Ảnh minh họa: Internet |
Tôi lớn lên trong tình thương của ông bà ngoại. Tôi không biết mặt cha mẹ mình. Tôi chỉ nghe ông bà kể lại rằng ba mẹ tôi mất sớm trong vụ tai nạn giao thông khi tôi tròn tuổi. Ông bà tôi già nhưng phải làm lụng cực nhọc để nuôi tôi ăn học, để tôi lớn lên bớt mặc cảm. Tôi đã từng ao ước có một mái nhà đủ cha đủ mẹ. Chỉ những ai mồ côi mới thấm thía nỗi cô đơn khi thiếu vắng đi tình thương cha mẹ.
Chính vì có tuổi thơ như vậy nên tôi tự dặn lòng mình rằng bất kể sau này cuộc sống có tệ hại ra sao tôi vẫn phải cho con mình có được niềm hạnh phúc có cha có mẹ. Ông bà tôi mất, tôi không còn người thân nào bên cạnh. Rồi tôi quen biết anh. Anh làm nghề sửa xe gần nhà. Tôi thương cái tính hiền lành, chịu khó của anh. Rồi chúng tôi thành vợ thành chồng với một lễ cưới rất đơn giản. Anh trở thành người thân duy nhất, là điểm tựa duy nhất của tôi trên đời.
Tôi đã xem anh là điểm tựa duy nhất trong cuộc đời - Ảnh minh họa: Internet |
Tôi không cần một cuộc sống quá giàu. Chỉ cần vợ chồng được bình yên ở bên nhau, vui buồn sướng khổ cùng nhau san sẻ là đủ. Tôi ngỡ ông trời đã bù đắp một người đàn ông tử tế khi tôi đã chịu nhiều thiệt thòi. Hạnh phúc viên mãn khi tôi thai nghén đứa con đầu lòng. Nhưng oái ăm thay, khi tôi bụng to vượt mặt cũng chính là lúc tôi phát hiện chồng mình ngoại tình. Ngoài tình nhân anh ta lại còn hay tìm đến với những mối tình một đêm.
Tôi đã không đứng vững khi tận mắt chứng kiến cảnh chồng ôm ấp gái. Cay đắng đến nỗi nước mắt như bị trào ngược vào lòng không khóc nổi. Tôi quỵ xuống sàn nhà, phải cả tiếng sau mới kịp trấn tỉnh. Chồng tôi cũng hốt hoảng khi thấy tôi như vậy. Anh ta thề thốt, hứa hẹn sẽ thay đổi. Chỉ cần tôi giữ sức khỏe để sinh con. Nhưng tôi đâu biết lời hứa của đàn ông chỉ như mây bay. Đàn ông ngoại tình được một lần sẽ có lần hai. "Ngựa quen đường cũ", yên ổn được vài ba bữa anh ta lại tìm đến nhân tình. Tôi đau khổ đến mức chỉ muốn gom đồ đạc và rời khỏi nhà.
Tôi phải làm sao để thoát khỏi tình cảnh tệ hại của mình? - Ảnh minh họa: Internet |
Giá như tôi chỉ có một mình thì việc buông bỏ dễ dàng biết bao. Thế nhưng đứa con sắp chào đời ngày đêm vẫn đạp trong bụng. Tôi sắp sinh, tiền bạc không có, người thân càng không nếu ra đi thì biết dựa vào ai trong lúc sinh nở. Tôi nhớ lại tuổi thơ thiếu vắng tình thương cha mẹ của mình. Tôi sợ con mình lớn lên cũng như thế. Sẽ mang trong mình sự mặc cảm thiếu thốn tình thương không có gì bù đắp nổi.
Chồng tôi biết tôi không thể ra đi nên ngang nhiên công khai đi với nhân tình. Tôi cắn răng chịu đựng. Đã có lúc tôi nghĩ quẩn, bế tắc muốn giải thoát cho chính mình nhưng mầm sống trong bụng cựa quậy đã níu giữ tôi lại. Càng gần đến ngày sinh nở tôi càng thấy bế tắc. Tôi phải làm gì đây để thoát khỏi tình cảnh tệ hại của mình?
Nam Khuê (Phụ Nữ Sức Khỏe)